1.1 Mở bài
Giới thiệu khái quát về ngôi trường của bạn
Dẫn dắt từ những câu thơ, câu hát về ngôi trường của em.
1.2 Thân bài
*Lịch sử của trường: được hình thành từ năm nào, đã trải qua bao nhiêu năm, đã từng có những sự kiện nào nổi bật.
*Tả ngôi trường:
-Miêu tả ngôi trường từ xa: tả bao quát về trường, trông như thế nào, màu sắc ra sao, nằm ở vị trí nào.
-Miêu tả ngôi trường khi đến gần với những chi tiết nổi bật: sân trường ra sao, có mấy dãy nhà học.
*Tả cảnh trường ở các thời điểm: khi học sinh vào lớp học, khi ra chơi, lúc sáng sớm, lúc hoàng hôn.
1.3 Kết bài
Nêu cảm nghĩ về ngôi trường của em, tình cảm mà em dành cho trường.
Bài văn mẫu tả ngôi trường của em hay nhất.
“Tiếng trống trường rộn rã, làm tan cái nắng hè, dịu đi những tiếng ve, còn vương trên vòm cây xanh lá. Mùa thu sao đẹp quá, xao xuyến bao tâm hồn, vui tiếng trống tựu trường, trong tiếng hát mùa thu’’. Mỗi lần bài hát Mùa thu ngày khai trường của nhạc sĩ Vũ Trọng Tường ngân lên, là trái tim em lại nhớ về ngôi trường tiểu học ngày xưa. Dù đã rời xa mái trường thân yêu cấp một xinh đẹp, những trong trái tim và tiềm thức của em vẫn luôn ghi nhớ từng hình ảnh quen thuộc của mái trường ngày xưa.
Mới ngày nào, còn là cô học trò lớp 1, mới bước chân vào cánh cổng của trường, em đã khóc thút thít và sợ hãi với môi trường mới. Ở đây, em được học trong môi trường mới, thầy cô giáo mới và cả bạn bè mới, còn bỡ ngỡ và e thẹn biết bao nhiêu! Nhưng thầy cô đã dẫn dắt và dạy dỗ em ngày càng trưởng thành và lên người.
Ngôi trường cấp một, chính là nơi môi trường đầu tiên em được bắt đầu học tập. Ngôi trường có màu vàng đặc trưng giống như biết bao những ngôi trường khác. Nhưng cho tới tận em học lớp năm, thì ngôi trường mới được xây dựng khang trang và sạch đẹp. Trước đó, muốn đi được đến trường là phải đi trên con đường đầy bụi đá và sỏi gạch.
Trường rất gần nhà em, chỉ cách khoảng vài km, nên chúng em cũng có thể vừa đi bộ và vừa vui chơi trên suốt dọc đường. Ngôi trường màu vàng hình chữ U to lớn, được xây dựng với hơn 100 mét vuông. Ngôi trường ở mặt chính, được lắp đặt cửa kính xung quanh, để tránh nắng ghé vào lớp học.
Ở mặt tiền của ngôi trường có đặt một bức tranh to lớn có hình Bác Hồ, ôm một cô bé vào lòng, nhìn khuôn mặt Bác thật hiền từ và đôn hậu làm sao! Trên bức tranh được in dòng chữ nổi : “Vì lợi ích trăm năm trồng cây – Vì lợi ích trăm năm trồng người” màu đỏ thắm và rõ ràng trên nền màu trắng của tường. Nhìn hàng chữ sao mà thân thương và dễ mến đến thế. Chúng em mỗi lần đi qua ngôi trường nhìn lại dòng chữ lại thấy xúc động và yêu mến thêm ngôi trường năm xưa.
Sân trường chính là nơi rộng rãi nhất, cho học sinh chúng em tha hồ nô đùa, và vui chơi sau những tiết nghỉ giải lao, sau những giờ học căng thẳng. Nhà trường có bố trí trồng rất nhiều loài cây cổ thụ lớn nhỏ, từ những cây hoa bằng lăng màu tím có những chú chim hay đậu, cho đến những cây bàng, cây hoa phượng rợp đỏ cả vùng trời.
Làm cho cả sân trường bỗng dưng lại đẹp đến lạ. Không những trồng những cây cổ thụ làm đẹp mái trường, mà chúng còn cho em bóng mát. Có những bạn chơi quả mốt, chơi nhảy dây, cũng có những bạn đem sách truyện ra đọc. Tất cả những hành động bỗng trở thành rộn ràng khắp cả sân trường. Ở khu nhà chính, chính là dành cho các bạn học sinh lớp 1, ở tầng dưới và lớp 5 cho tầng trên. Mỗi tầng đều có 4 tầng xếp từ lớp 1A, đến 1D và 5A đến 5D. Ở những tầng này, cũng có những rào chắn xung quanh để các bạn học sinh không leo trèo ra được ngoài lan can trên tầng. Nhìn từ phía bên tay trái từ công trường vào, cũng là ngôi trường thu nhỏ hai tầng, dành cho các bạn học sinh lớp 2 và lớp 3.
Trước mặt những lớp này, là những cây nhãn được trồng theo hàng lối thẳng tắp, để che mát cho các lớp. Còn khoảng sân trường trống, nhà trường có trồng thêm một vườn hoa rất đẹp, có những cây hoa như hoa đồng tiền, hoa thược dược, hoa ly, tất cả đều muôn màu sắc, và đẹp cả góc sân trường. Hoa đẹp, khiến những loài ong bay về hút mật, khiến hoa ngày càng trở lên tươi thắm, đẹp xinh.
Chúng em được Nhà trường quy định, phải có trách nhiệm tưới cây và không được bẻ vặt những cây hoa. Ở cạnh đó là cây hoa sữa, có từ lâu lắm rồi, thân cây cũng rất to, ngả những tán lá che nắng cho cả vườn hoa nhỏ bé đó. Phía bên tay phải đi vào từ cổng trường, chính là khu để nước uống cho học sinh, để các bạn có thể uống nước thoải mái mỗi khi thấy khát.
Tầng trên chính là tầng cho các bạn học sinh lớp 4. Ở cạnh khu nhà này, cũng có một cây phượng, hoa nở rất đẹp vào những ngày nắng mùa hạ, chúng em thường lấy những bông hoa phượng, để ép vào những trang giấy trắng, tặng cho nhau như những kỉ niệm của tuổi thơ. Cây phải to đến 3 người ôm mới xuể, lớp em hồi đó mỗi lần ra chơi là lại chạy ra chơi dưới gốc cây, chơi ú òa và chơi nhảy dây.
Ở trước mặt ngôi trường chính là khuôn viên chính của ngôi trường, hai bên được xây đá thành các bệ màu đỏ, có các loài hoa bên cạnh. Mỗi lần đi qua đó, chúng em lại ngồi ngắm nhìn, những bông hoa hé nở, có những bông hoa mười giờ màu hồng tươi thắm, hay những cây hoa mẫu đơn cũng được trồng xen kẽ nhau nữa. Tất cả tạo nên một bức tranh nhiều màu sắc giữa những ngày nắng của mùa Hạ.
Khi em mới vào lớp 1, Nhà trường vẫn còn chưa đổi mới, khoác trên mình màu áo xinh đẹp như bây giờ. Cơ sở hạ tầng, cũng như vật chất của Nhà trường vẫn còn thiếu thốn đủ bề. Từ phòng vệ sinh cho đến khu để xe, cho học sinh, vẫn chưa được sạch sẽ và rộng lớn như bây giờ.
Khi trở lại mái trường xưa, em không khỏi vỡ òa cảm xúc, khi thấy ngôi trường thân yêu của mình đã thay đổi rất nhiều. Từ ngôi trường bị mốc còn ẩm, thì nay được thay mình chuyển sang màu vàng tươi. Nhà trường lắp đặt và tiến hành xây dựng nâng cấp lại nhà vệ sinh cho học sinh.
Lớp học giờ còn được trang bị những thiết bị giảng dạy cho giáo dục vô cùng hiện đại và tân tiến. Mỗi lớp còn được lắp đặt điều hòa, thêm nhiều quạt trần, cũng như quạt treo tường. Ở mỗi khung cửa sổ, là những lọ hay những bình hoa được trưng bày khắp nơi bởi các bạn học sinh trang trí. Nào là hoa phong lan, cho đến hoa mười giờ. Phòng học trở lên xinh xắn và sáng đẹp lạ thường. Ở khắp tường học, cũng là những bức tranh do các bạn học sinh vẽ và sưu tầm. Mỗi phòng còn được Nhà trường lắp đặt thêm máy trình chiếu slide để học tập, cho các em học sinh dễ liên tưởng và dễ nhớ hình ảnh hơn.
Các cô giáo khi lên lớp, không những phải chuẩn bị bài giảng giáo án, mà còn phải thiết kế bài tập trên máy tính laptop ngay tại nhà, để khi đến lớp, cô sẽ trình chiếu cho học sinh cũng làm. Các em cũng được giao bài tập photo sẵn chỉ việc điền làm bài tập trên đó. Chứ không phải như em ngày xưa là phải chép bài tập từ sách bài tập ra để làm.
Nhà trường cũng rất tích cực tham gia vào những phong trào học tập, thi đua học tốt, dạy tốt, do Bộ giáo dục phát động. Tính đến nay nhà trường đã đạt những danh hiệu cao quý như trường chuẩn quốc gia, trường đạt thi đua lao động xuất sắc hạng nhất, hạng nhì, trong rất nhiều năm.
Khối lượng các em học sinh đạt danh hiệu học sinh giỏi gia tăng, không còn nhiều trường hợp các bạn phải học lại lớp. Tỷ lệ học sinh đi thi những giải Olympic môn toán, môn Tiếng anh, và thi viết chữ đẹp cũng giành được rất nhiều giải thưởng của huyện, cũng như của thành phố khen tặng. Trường cũng có giáo viên dạy giỏi cấp thành phố nhiều do ban giám hiệu Nhà trường động viên và khuyến khích đi thi. Giờ trở lại ngôi trường xưa, vẫn thấy nó thay đổi từng ngày, từ màu da, bộ áo.
Thầy cô không quản ngại nhà xa, vẫn cố gắng đến trường dạy chữ và kiến thức cho các em lên người. Đối với em thầy cô giống như cha mẹ không có công sinh thành, nhưng có công dưỡng dục và dạy dỗ, mái trường là ngôi nhà thứ hai cho em cắp sách đến trường.
Những kí ức vẫn luôn ùa về trong kí ức của em, mà đến tận bây giờ em vẫn khắc ghi rõ mồn một trong tiềm thức. Cạnh cây phượng chính là khu nhà để xe cho các bạn và cũng là để xe cho học sinh. Các bạn phải xếp xe của mình sao cho ngay ngắn, với hàng kẻ màu trắng được phân rõ, cho những lớp nào, phải xếp vào đúng lớp đó, nếu không sẽ bị bác bảo vệ phạt đi trực nhật.
Bác rất chăm chỉ, cứ mỗi lần nghỉ ra chơi, bác đánh trống nghỉ giải lao xong, là bác lại bắt tay vào công việc đó chính là quét sân trường. Em thấy mỗi ngày bác đều quét và đi dựng lại xe những xe đạp của bạn nào dựng còn chưa ngay ngắn. Bác đã làm công việc bảo vệ ở trường cũng đến 30 năm rồi, từ khi còn là một thanh niên trai tráng cho đến một bác bảo vệ về già. Nhưng bác lúc nào cũng mỉm cười, hiền từ và đôi mắt long lanh khi nói chuyện với chúng em.
Nhưng Bác cũng là người cực kỳ nghiêm khắc, khi các bạn xả rác bừa bãi ra lớp học hay sân trường, bác sẽ phạt ngay, các bạn mà đi học muộn, bác sẽ gọi điện cho phụ huynh học sinh sau những lần bạn ấy đi muộn, để lần sau không xảy ra những trường hợp như thế nữa.
Đối với những thầy cô trong trường, mọi người đều rất hiền từ và nhân hậu. Em nhớ hồi lớp 1, được cô giáo Minh Anh là người đã cầm tay uốn nắn nét chữ của em còn nguệch ngoạc, không thẳng, cô luôn mỉm cười và không trách phạt với những lỗi bài tập em làm sai.
Em luôn coi cô như mẹ hiền, nhờ công ơn giảng dạy, em dần viết chữ đẹp hơn, và học tập tốt hơn trước, hồi lớp 4 em có đi thi Olympic Toán và đã đạt giải nhất toàn huyện. Cô khen em và xoa đầu khen : “Con làm tốt lắm’’. Cho đến khi em bước chân vào học lớp 5, cô vẫn dạy học cần mẫn cho các em học sinh lớp 1, em đã mua một bức thư, và viết thư gửi đến cô lời cảm ơn, cũng như nhắn nhủ sự mến trọng của mình với cô.
Mái trường thân yêu của em chính là nơi vun đắp cho em những thứ tình cảm dụng dị mà tươi đẹp nhất. Nơi có những con người, có các ban, có vườn cây hoa sắc màu rực rỡ, mà khi ai đã đi xa, đều muốn trở về để trở lại một phần kí ức tuổi thơ đó...
Không khí buổi sớm thật trong lành. Em vừa thong thả tản bộ trên con đường tới trường quen thuộc, vừa hít thở bầu không khí dễ chịu này. Chẳng mấy chốc mà trước mắt em đã hiện lên hình ảnh ngôi trường tiểu học thân thuộc đã gắn bó với em suốt năm năm qua.
Nhìn từ xa, ngôi trường nằm im lìm giữa làn sương sớm. Cây phượng trước cổng trường đã nở hoa đỏ rực. Những dãy lớp học xếp thành hình chữ U để tạo một khoảng không gian rộng lớn của sân trường, là nơi diễn ra những hoạt động chung của toàn trường cũng như là nơi để lũ chúng em chơi đùa.
Sân trường hoàn toàn vắng bóng vì còn những 30 phút nữa mới đến giờ vào lớp. Chiếc trống trường nằm im phăng phắc ở sảnh tầng 1 của dãy lớp học chính. Những dãy hành lang cũng không có thầy cô hay bạn học sinh nào. Xa xa là bác bảo vệ vẫn đang đi mở cửa từng lớp học để chào đón các bạn học sinh.
Vẫn còn sớm nên em đi lang thang trong sân trường thêm một lúc để hít thở không khí và đón ánh ban mai. Giữa sân trường là một bể nước nhỏ, ở giữa có hòn non bộ, những tảng đá trang trí đẹp đẽ. Cứ mỗi khi có dịp quan trọng là nước ở trong bể lại phun lên, càng làm tôn lên vẻ đẹp nên thơ của ngôi trường.
Trường em trồng rất nhiều cây, cả những cây to để tạo bóng mát như cây phượng, cây bàng lăng, cây hoa ngọc lan đến những cây cảnh nhỏ được trồng trong bồn và những dãy hoa như hoa mười giờ, hoa kẹo. Dưới mỗi gốc cây là những hàng ghế đá mát lạnh, là chỗ để chúng em nghỉ ngơi, hóng mát sau những giờ học căng thẳng.
Nắng đã bắt đầu lên cao hơn, cũng sắp đến giờ vào lớp, các bạn đến trường đông đúc hơn. Bạn nào bạn nấy đeo những chiếc cặp nhỏ nhắn, cổ đeo khăn quàng cổ đỏ thắm, đi tụm năm tụm ba nô đùa nhau. Ai ai cũng háo hức vì được gặp bạn bè thân yêu, cùng học những bài học bổ ích và chơi đùa cùng nhau.
Ngôi trường trở nên sôi động hơn hẳn. Em bước dần vào lớp học, ổn định vị trí ngồi. Một số bạn đang trực nhật, thao tác nhanh chóng để kịp vào giờ học. Hồi trống trường đúng 7 giờ vang lên một hồi dài, tiếng ồn ào ở các lớp rộ lên một lúc rồi thoắt lặng im.
Ngoài sân trường chỉ còn hàng cây nhẹ đung đưa trước gió, tiếng nhạc ve da diết, lá cờ đỏ sao vàng tung bay trên đỉnh cột cờ. Những tiếng giảng bài ở các lớp học, thỉnh thoảng rộ lên một tràng cười của các bạn học sinh. Lũ học trò nhỏ chúng em luôn cố gắng học hành chăm chỉ để không phụ công của cha mẹ, thầy cô.
Giờ ra chơi, các bạn học sinh từ các lớp ùa ra sân trường như ong vỡ tổ, mỗi bạn đều chạy đến những góc chơi thân thuộc, bạn thì đọc sách, bạn thì chơi nhảy dây, chơi chắt, chơi chuyền. Mấy bạn nam thì chạy đuổi nhau khắp sân trường, mồ hôi ướt hết áo.
Phải khi sắp rời xa mái trường thân thương em mới cảm nhận được vẻ đẹp của ngôi trường mà bấy lâu nay em không hề để tâm tới. Sau này rời xa mái trường rồi chắc em sẽ nhớ về trường em nhiều lắm.
Vậy là đã nửa kỳ học trôi qua kể từ khi em bước chân vào cánh cổng trường cấp hai. Nỗi nhớ thầy cô, bạn bè, nhớ trường lớp cũ trong em cũng đã nguôi ngoai phần nào. Em bắt đầu làm quen với những bạn mới, tham gia trò chơi hàng ngày cùng các bạn trong giờ giải lao. Ngắm nhìn kỹ thì ngôi trường trung học cơ sở Hồng Giang này của em cũng thật đẹp và nên thơ ấy chứ!
Ngôi trường rộng lớn, rộng hơn rất nhiều lần so với trường tiểu học của em. Em vẫn còn nhớ như in ngày đầu tiên bố chở em đi học trong buổi đầu nhận lớp. Ngôi trường trông mới xa lạ làm sao, trường rộng lớn, có nhiều cây cối, những dãy nhà cao tầng ngả màu vàng cũ kĩ nhưng lại đem đến cảm giác thân thuộc, dễ chịu.
Mọi thứ với em đều mới mẻ. Hàng cây xà cừ trong trường thật to, chắc phải hai người ôm mới bao trọn hết thân cây. Bóng cây che nắng cho cả một góc sân trường rộng lớn. Lá xà cừ rụng, rơi nghiêng theo làn gió rồi đậu lên vai áo cô cậu học trò nhỏ. Hàng phượng vĩ xanh ngát, tràn đầy sức sống. Phía xa xa là sân thể dục khá rộng, cỏ trên sân được cắt tỉa khá gọn gàng, đẹp mắt.
Bước vào lớp học, căn phòng rộng hơn so với phòng học hổi em còn học tiểu học, bàn ghế cũng mới hơn, tường sạch và sáng hơn. Trường cấp hai có nhiều dãy nhà hơn, có nhiều tầng hơn, rộng lớn hơn rất nhiều so với trường cũ của em. Tuy vậy, e vẫn nhớ ngôi trường tiểu học của mình, nhớ thầy cô và bạn bè ở đó.
Cho tới tận bây giờ, khi đã quen với thầy cô và bạn bè mới, em mới cảm nhận và yêu thêm vẻ đẹp của ngôi trường trung học cơ sở này. Em còn nhớ như in buổi sớm mùa đông hôm đó, vì phải trực nhật lớp mà em đến trường sớm hơn thường ngày.
Trên chiếc xe đạp thân thuộc, chẳng mấy chốc mà em đã đến trước cổng trường. Hàng chữ “Trường Trung Học cơ sở Hồng Giang” màu vàng đậm được in trên tấm biển màu xanh lục. Cổng chính của trường vẫn chưa được mở, bác bảo vệ mới mở cánh cổng phụ. Em dắt xe qua cánh cổng trường, đi về phía nhà xe. Nhà xe trống trơn, chỉ có một chiếc xe máy của bác bảo vệ.
Ngôi trường được bao phủ bởi một lớp sương mỏng, trời mùa đông vẫn còn hơi tối, những hàng cây im lìm. Không khí trong lành và quang đãng. Lớp học vẫn tối đèn, bác bảo vệ đang đi đến từng dãy lớp để mở cửa. Em vào lớp học và bắt đầu dọn vệ sinh lớp học.
Khi vừa dọn xong cũng là lúc các bạn bắt đầu đến trường. Cổng trường mở to, từng hàng xe lần lượt đi vào sân trường, Màu trắng của áo đồng phục đan xen với màu đỏ tươi của khăn quàng. Tiếng ồn ào náo nhiệt lấn át tiếng chim chuyền cành của buổi sáng sớm. Tiếng cười nói vui vẻ làm sân trường náo nhiệt hẳn lên.
Hòa cùng không khí sôi động ấy là tiếng loa phát thanh của trường phát lên những bản nhạc vui nhộn. Khi tiếng trống trường lần một vang lên là lúc toàn trường tập trung để tập bài thể dục chung. Từng động tác khỏe khoắn, đều đặn của các bạn học sinh, sắc màu đồng đều của đồng phục trường làm sân trường lúc này mang một vẻ đẹp thật tươi mới.
Kết thúc bài thể dục, bác bảo vệ đánh thêm một hồi trống dài, các bạn kéo nhau vào lớp học, ổn định vị trí ngồi để chuẩn bị cho những bài học thú vị sắp tới. Ngôi trường lại trở lên tĩnh lặng, thỉnh thoảng vang lên tiếng giảng bài ở trong lớp học, tiếng các bạn học sinh thảo luận. Nắng trải vàng khắp sân trường, xuyên qua tán lá, ghé vào cửa sổ xem chúng em học bài.
Đối với mỗi chúng ta, ngôi trường gắn với những kỉ niệm rất riêng, thân thuộc suốt những năm tháng ngồi trên ghế nhà trường. Đó là những kỉ niệm về thầy cô, bạn bè sẽ theo ta suốt những năm tháng sau này, khiến chúng ta mãi bồi hồi rung động khi nhớ về.
Suốt những năm học ngồi trên ghế nhà trường, gắn bó với miền kí ức của chúng ta không chỉ có những bài giảng, thầy cô, bạn bè mà còn là mái trường mến yêu. Ngôi trường mà em yêu quý nhất là ngôi trường cấp hai trung học cơ sở Trần Hưng Đạo.
Trường nằm ở trung tâm của thị trấn, cách nhà em khoảng 7km. Ngôi trường đã gắn bó với em trong suốt 4 năm học. Biết bao kỉ niệm thân thương cùng thầy cô bạn bè. Từng góc sân trường ngày ấy đều gắn với những tháng ngày học sinh hồn nhiên, vô tư vui đùa bên chúng bạn.
Trở lại trường sau 4 năm xa cách, ngôi trường vẫn không thay đổi nhiều. Vẫn là những dãy nhà màu vàng nhạt, cửa sổ gỗ màu xanh toát lên vẻ cổ kính, trang nghiêm nhưng cũng vô cùng giản dị, thân thuộc.
Trường tổng cộng có bốn dãy nhà. Một dãy nhà ba tầng, một dãy nhà hai tầng dành cho các lớp học chính, một dãy nhà gồm các phòng thí nghiệm và phòng tin học để nâng cao chất lượng của các buổi học thực hành, và một dãy nhà của ban lãnh đạo nhà trường. Trường còn có một phòng y tế và một thư viện riêng biệt.
Ngôi trường nằm sâu trong con đường ngõ nhỏ nên lúc nào cũng yên tĩnh. Từ cửa sổ lớp học còn có thể nhìn ra dòng sông Chũ chảy giữa lòng thị trấn. Ngôi trường khá nhỏ nên cây cối cũng ít. Em vẫn nhớ như in trong trường chỉ có tổng cộng 6 cây lớn là cây đề, cây dạ hương, cây hoa ngọc lan, cây mít ở góc sân trường và hai cây nhãn ở trước của lớp học. Đây đều là những cây được trồng trước khi nhà trường xây dựng, vì những cây này khá lớn nên ban lãnh đạo nhà trường đã quyết định để lại, nhằm mang đến bóng mát cho sân trường.
Góc yêu thích nhất của chúng em hồi bấy giờ có lẽ là phòng thư viện nhỏ xinh ở cuối dãy lớp học. Chúng em thường ngồi đọc sách ở thư viện hoặc làm thẻ để mượn sách về học. Em vẫn nhớ ngày đó điều kiện vật chất còn nhiều thiếu thốn, vậy mà phòng thư viện là căn phòng duy nhất có điều hòa vào mùa hè. Học ở thư viện không chỉ là cách giúp chúng em mở rộng kiến thức mà chúng em vẫn thường trêu nhau đây là căn phòng để chúng em tận hưởng mùa hè một cách tuyệt diệu nhất.
Những chiều mùa hè ngồi dưới gốc cây dạ hương đọc sách hay kể nhau nghe những tâm sự của tuổi học trò cũng là những tháng ngày không thể nào quên được trong tâm trí em. Tuổi học trò của chúng em không gắn liền với cây bàng, với hoa phượng đỏ rực trời vào mùa hè mà gắn với những chiều chờ ngọc lan nở, viết lên lá ngọc lan những dòng chữ nhỏ rồi ép vào trang sách, những hôm gom lá dạ hương để hít hà mùi thơm giống hệt mùi bạc hà ấy, những chiều rủ nhau tìm cỏ bốn lá dưới những gốc cây để nguyện ước bởi có một lời đồn rằng tìm được cỏ bốn lá thì điều ước sẽ trở thành sự thật.
Mỗi hàng cây ghế đá dường như đều gắn với những kỉ niệm thời cấp hai của chúng em. Vẫn là cánh cổng trường mỗi ngày chúng em xếp hàng lần lượt để vào trường rồi ra về, vẫn là cây cột cờ ngay giữa sân trường, mỗi thứ hai hàng tuần vẫn thường diễn ra lễ kéo cờ chỉ được dành cho những bạn xuất sắc nhất của tuần đó. Cây đề to, gốc cây phải đến 4 người ôm không xuể, mỗi mùa lá rụng mỗi lớp lại thay phiên nhau trực nhật đế sân trường được sạch sẽ. Dưới gốc cây là bảng nội quy của trường. Mỗi lần mắc lỗi không học bài là thầy cô lại cho các bạn ra đứng hàng giờ đồng hồ để đọc lại bảng nội quy.
Rồi còn cây mít năm nào cũng sai quả. Mùa mít chín mùi thơm tỏa ra ngào ngạt. Đứa nào đi học đến giờ về mà vẫn nán lại hóng trông thì bác bảo vệ lại thương tình lấy cây chọc mít để mấy bác cháu cùng ăn. Những kỉ niệm thật thân thương ấy mãi sau này nhớ lại mà trong tim vẫn cảm thấy bồi hồi, xao xuyến. Ngôi trường cấp hai ngày ấy chính là ngôi nhà thứ hai của mỗi đứa chúng em.
Trường còn có sân thể dục rất đẹp. Không giống như những sân thể dục thông thường thường để nguyên lớp cỏ rồi cắt xén. Sân thể dục trường em nằm tách biệt với các dãy học để khi hoạt động tiếng cười đùa không ảnh hưởng đến những lớp học khác, được lát một lớp gạch đỏ, bao quanh sân là hàng cây bạch đàn mới trồng. Chúng em vẫn thường dành những phút cuối cùng sau giờ học để cùng nhau tham gia một số trò chơi như nhảy dây, đá cầu. Một nhóm nhỏ các bạn còn ngồi lại kể cho nhau nghe những câu chuyện kinh dị rồi thỉnh thoảng lại cười phá lên.
Từng hình ảnh của ngôi trường như in sâu vào tâm trí em. Dù có bao nhiêu năm trôi qua đi chăng nữa, ngôi trường cấp hai đáng mến với những kỉ niệm thân thương của một thời học trò vô tư hồn nhiên sẽ trở thành miền kí ức đáng yêu nhất của em.
Trên đây là bài văn tả ngôi trường được viết bởi chính tác giả rất chân thực và sâu sắc, sau khi tham khảo bài viết này hi vọng bạn sẽ có thể viết được một bài văn tả ngôi trường thật hay hấp dẫn nhất.
>> Đọc thêm:
Chia sẻ