Mẹ là người sinh thành, cũng như nuôi nấng chúng ta trở thành người. Vieclam123.vn xin giới thiệu những bài văn tả mẹ hay nhất gửi đến độc giả.
“Công cha như núi Thái Sơn
Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra”
Có lẽ trên dải đất hình chữ S này, đứa trẻ nào cũng thuộc vỡ lòng câu ca dao trên.Và tôi cũng thế.Bài học tự thuở năm nào giờ vẫn in sâu trong tâm trí tôi bởi nó nhắc tôi về sự hy sinh cao cả, lớn lao của mẹ, của cha.
Bố tôi mất sớm, có lẽ đến giờ tôi cũng chả còn nhớ hình bóng, dáng hình của bố. Vì vậy mẹ là nguồn sống, là động lực và chỗ dựa tinh thần của tôi. Mẹ tôi vất vả sớm khuya, thức đêm dậy sớm chỉ mong hai chị em tôi chăm chỉ học hành, sau này kiếm cái nghề ổn định mà kiếm sống.
Mẹ tôi là vậy đó, bà không phải giáo viên như mẹ bạn Lan, cũng chẳng phải bác sĩ như mẹ Bích, mẹ cũng không làm công nhân như mẹ Hương, mẹ Ngọc, mẹ tôi là người nông dân chân lấm tay bùn, ngày ngày gắn bó với mảnh ruộng trồng lúa, tưới rau. Nhà tôi có 4 sào ruộng, mẹ tôi còn nhận thêm ruộng để cấy, để cày. Cái nắng của những trưa hè gay gắt in trên làn da của mẹ. Nước da mẹ tôi không trắng trẻo, hồng hào, mịn màng mà thay vào đó là làn da rám nắng, khô nẻ mỗi khi trời về Đông.
“Ai ơi bưng bát cơm đầy
Dẻo thơm một hạt đắng cay muôn phần”
Mẹ năm nay cũng bước sang tuổi 44, những nếp nhăn ở khóe mắt xuất hiện ngày càng nhiều, khuôn mặt mẹ trái xoan nhưng gầy gò, gò má mẹ nhô cao. Nhìn mẹ mà tôi thương lắm. Nếu như so với những cô cùng tuổi với mẹ trong làng, ai cũng có thời gian chăm chuốt làm đẹp cho bản thân, dường như lúc nào cũng trẻ hơn so với tuổi thì mẹ tôi lại ngược lại. Mẹ lúc nào cũng bận, bận đi chợ, bận cho gà ăn, bận ra đồng, bận nấu nướng, bận quên mất bản thân mình. Ai gặp mẹ tôi cũng đoán mẹ đã ngoài 50 tuổi. Mẹ cũng chỉ cười đáp lại “Đâu có, em làm gì già tới tuổi ấy, hai đứa con em còn bé thế kia mà”. Lúc nào tôi cũng rất bé trong mắt mẹ, tôi mong giây phút mình trưởng thành từng ngày để có thể giúp đỡ mẹ, lo bớt công việc cho mẹ.
Đôi bàn tay mẹ không còn mịn màng, trắng trẻo như hồi thanh xuân nhưng đôi bàn tay ấy làm cho chúng tôi bao điều tốt đẹp. Đôi bàn tay ấy vuốt ve đầu tôi mỗi khi tôi học bài , nắm tay tôi mỗi lần tôi ốm, dắt tôi đến trường và dìu dắt tôi lớn khôn.Giọng mẹ truyền cảm, hay kể chuyện cười cho tôi nghe, đọc bài cho tôi kiểm tra và khuyên răn tôi lẽ phải. Chất giọng ấm áp ấy cũng đã đưa tôi vào giấc ngủ ngon qua những lời ru
“Con cò bay lả bay la
Bay từ cửa phủ bay ra cánh đồng.....”
Những hình ảnh ấy, giọng ru ấy đã nuôi dưỡng tâm hồn tôi từ lúc lọt lòng.
Tôi cũng là một đứa con gái bướng bỉnh, hay dỗi, hay khóc, thỉnh thoảng bắt nạt em, không nghe lời mẹ. Thế mà mẹ vẫn bao dung tôi, mẹ chỉ mắng chứ ít khi đánh tôi lắm, mẹ thường đợi tôi hết dỗi lại ngồi cạnh tôi khuyên răn dạy bảo, rồi cho hai chị em làm lành. Nhà tôi vậy đó, ba người thôi nhưng vẫn rất vui vẻ, hạnh phúc.
Tóc mẹ rất đen, rất mượt tôi thích chải đầu cho mẹ. Tôi được rất nhiều người khen có mái tóc tơ óng mượt, có lẽ là do di truyền từ mẹ tôi. Mẹ tôi khá cao, tầm mét 6 , dáng hình mảnh mai, hơi gầy. Bóng hình đó không thể nào lẫn với ai được, tôi có thể tìm thấy mẹ tôi trong đám đông dễ dàng. Mỗi mùa xuân qua đi mẹ tôi lại già thêm phần nào. Nếu cho tôi một điều ước tôi sẽ ước ông trời đừng in thêm dấu vết khắc nghiệt của thời gian lên dáng hình ấy nữa.
Mẹ là người nấu bữa sáng cho hai chị em tôi để hai đứa kịp đến trường. Dù mùa hè hay mùa đông, dù trời mưa hay trời nắng mẹ tôi vẫn thức dậy đều đặn vào 5 giờ sáng chuẩn bị bữa sáng. Bữa cơm ấy tuy giản đơn, nhanh gọn nhưng mỗi lần nhớ tới luôn khiến tôi ấm lòng. Mỗi khi đi chơi đâu xa tôi chỉ mong được như ở nhà, mỗi sớm thức dậy có cơm để ăn, có áo sẵn để mặc.
Mẹ là người nông dân hiền lành, cần cù, chất phác, mộc mạc và giản dị. Từ thuở nhỏ, ông bà ngoại không có điều kiện cho mẹ học hành, mẹ phải theo ông bà ra đồng cày cấy kiếm sống. Bởi vậy chuyện đồng áng với mẹ không phải là điều khó khăn. Mẹ tôi còn biết vận dụng các quy luật dân gian xưa để làm nên những mùa bội thu.
“Người ta đi cấy lấy công
Tôi nay đi cấy còn trông nhiều bề
Trông trời, trông đất, trông mây
Trông mưa. trông nắng, trông ngày, trông đêm”
Bố mất nên mọi việc trong nhà từ lớn đến nhỏ đều do mẹ tôi đảm nhiệm. Tuy vất vả khó khăn nhưng mẹ luôn hoàn thành tốt. Mẹ được mọi người coi trọng, tin tưởng. Mẹ tôi rất tháo vát, nhanh nhẹn, nhạy bén. Ai có công việc gì băn khoăn đều sang hỏi ý kiến mẹ tôi. Tôi rất tự hào về mẹ. Ông bà nội tôi cũng rất an tâm khi giao công việc cho mẹ tôi.
Mẹ đối với em là món quà vô giá mà cuộc đời mang đến. Có mẹ là niềm hạnh phúc lớn nhất cuộc đời em. Nhờ tình yêu bao la của mẹ, em được sống, được trưởng thành, biết trân trọng hơn những con người một nắng hai sương làm ra hạt gạo như mẹ.
Mẹ dạy tôi cách để nấu một bữa cơm ngon, dạy tôi điều hay lẽ phải trong cuộc sống, dạy tôi cách cư xử, dạy tôi nên người. Mẹ tôi ngày xưa học rất giỏi nhưng vì gia đình không có điều kiện nên mẹ bỏ học để phụ giúp ông bà, chăm lo các em. Mẹ như cô giáo thứ hai của tôi vậy, khi không hiểu bài tôi hỏi mẹ ngày, mẹ giảng rất dễ hiểu, mẹ biết làm rất nhiều bài khó. Trong mắt tôi ,mẹ là thần đồng.
“Khi về nhà mẹ cũng là cô giáo
Khi đến trường cô giáo như mẹ hiền”
Mẹ thức rất khuya. Sau khi dọn dẹp nhà cửa xong mẹ lại ngồi kiểm tra bài vở cho hai chị em cẩn thận rồi mới đi ngủ.
Tôi tự nhủ mình phải cố gắng học hành để mang giấy khen về cho mẹ vui lòng. Cả hai chị em tôi nhiều năm liền đạt danh hiệu học sinh giỏi cấp trường, cấp huyện và cả cấp tỉnh nữa. Mỗi lần mang phần thưởng dù ít như hai cuốn sách hay một chiếc bút mẹ cũng rất vui, dặn dò chúng tôi gìn giữ những phần thưởng ấy cẩn thận. Những cuốn sách đã học xong mẹ tôi đều bảo chúng tôi xếp gọn vào góc nhà, không được xé sách hay vứt đi bừa bãi. Giờ đến nhà tôi là sẽ thấy ngay hàng chồng sách để góc nhà. Việc đó cũng trở thành thói quen tốt của tôi.
Đối với hàng xóm, mẹ rất tích cực giúp đỡ công việc họ hàng đôi bên. Chả ai nói xấu mẹ tôi một lời nào. Mẹ hiền lắm, khi có cơ sự xảy ra mẹ thường tìm cách giải quyết thay vì trách móc, đổ lỗi cho người khác. Có lẽ vì vậy mẹ tôi được bầu làm ủy viên chi hội Hội phụ nữ Việt Nam của Huyện. Công việc nào đến tay mẹ đều được giải quyết suôn sẻ khiến ai cũng an lòng. Thế nhưng mẹ vẫn chẳng coi khinh hay mắng mỏ ai một lời nào trong Hội.
Nhưng không phải mẹ chưa từng cáu gắt. Tôi quên không làm bài tập cô giao, mẹ mắng. Tôi đánh em, mẹ quát. Tôi trốn học, mẹ giận. Nhưng tôi biết mẹ cũng chỉ vì lo cho tôi. Tôi yêu cái vẻ mặt giận dữ lấy, nó khiến tôi trưởng thành suy nghĩ chín chắn hơn.
Mẹ luôn tôn trọng ý kiến của tôi, cho tôi tự quyết định việc của bản thân mình. Mẹ chưa một lần nào mải mê công việc mà quên mất sinh nhật của tôi. Tuy không được tổ chức to như các bạn khác nhưng sinh nhật lần nào cả gia đình cùng quây quần bên nhau cùng cắt bánh là niềm vui lớn của tôi rồi.
Mẹ-tiếng gọi thiêng liêng cao cả, mẹ của tôi tuyệt vời thế ấy. Tôi hạnh phúc vì có mẹ trên mọi chặng đường đời của mình. Tôi mong mẹ tôi có sức khỏe, sống hạnh phúc mãi với hai chị em tôi. Dáng hình nhỏ nhỏ, nụ cười ấm áp, cùng với cái tính hòa nhã thân thiện ấy của mẹ được rất nhiều người yêu quý. Mọi người vẫn thỉnh thoảng thấy mẹ tôi làm việc nặng lại chạy đến giúp đỡ một tay. Tôi vui lắm. Mẹ là điều tuyệt vời nhất mà ông trời ban tặng cho tôi.
Ai mà chẳng có mẹ. Tôi hạnh phúc vì mẹ vẫn ở bên tôi, luôn đồng hành sát cánh cùng tôi. Tôi biết mình vẫn còn ngốc nghếch lắm, cẩu thả vội vã và yếu đuối nhưng tôi rồi sẽ lớn, sẽ trưởng thành thôi. Sẽ không còn để mẹ phải buồn lòng lo âu nữa. Cảm ơn mẹ vì đã cho con tồn tại trên cõi đời này và luôn ở bên con. Tôi lại chợt nhớ tới lời hát trong bài Mẹ yêu
“Mẹ sinh con ra trong bao nhiêu khó nhọc
Mẹ yêu con thương con tha thiết
Mong cho con lên người, sống yên vui”
Đã từng có ai hỏi bạn thích màu gì nhất chưa?
Nếu có người hỏi tôi, tôi sẽ trả lời là đó là màu xanh-màu của mẹ, màu của sự hi vọng, của tình yêu nồng nàn, của sự sống bất diệt.
Mẹ thân yêu của con!
Con muốn nhắn nhủ vài lời rằng:
Con giờ đã trưởng thành rồi. Mẹ hãy dành thời gian lo cho bản thân mình trước nhé. Con chỉ muốn nói rằng con yêu mẹ rất rất nhiều.
Chắc hẳn ai cũng có rất nhiều kỉ niệm về mẹ,về ba. Ai cũng cần mẹ yêu thương bao bọc. Thật vậy chúng ta chẳng thể trưởng thành mà không có mẹ. Dù có đôi lúc hai mẹ con có cãi vã nhưng mẹ vẫn là người yêu thương chúng ta hơn cả bản thân mình. Mẹ lúc nào cũng lo lắng cả từng ánh mắt, lời nói của chúng ta. Người mẹ nào cũng tuyệt vời hết bởi họ đã mang ta đến với cuộc đời này.
Hãy tích cực lên cho dù mẹ bạn không có ở bên cạnh bạn nữa nhưng mình tin rằng người mẹ ấy vẫn luôn dõi theo từng bước chân trong hành trình trưởng thành của bạn.
Mẹ tôi không đẹp, không xinh nhưng mẹ có một trái tim ấm để yêu thương bao bọc hai chị em tôi. Gia đình nhỏ này nhờ có mẹ mà hạnh phúc.
Vieclam123 gửi tới các bạn học sinh bài văn tạ mẹ hay nhất dưới đây tham khảo xem đó như nguồn tư liệu hữu ích để có thể viết nên một bài văn miêu tả mẹ chân thực nhất, mời bạn cùng đón đọc!
Tình mẫu tử từ ngàn đời thu, luôn là đề tài bất hủ trong thi ca cũng như trong các tác phẩm văn học. Ấy vậy mà khi ai nhắc đến Tích Sân Lai cũng cảm thấy xúc động, chính là Lai Tử, tài tử bên Trung Quốc, vì sợ mẹ lo lắng, buồn bã khi thấy con trai ngày càng già đi, ông đã mặc những quần áo sặc sỡ, đóng trò hề quanh sân cho bố mẹ xem, vậy nên mới ra điển tích, giai thoại: “Sân Lai cách mấy nắng mưa, có khi gốc tử đã vừa người ôm’’. Tôi có một người mẹ như vậy, tần tảo sớm khuya để nuôi con khôn lớn, và tôi cũng muốn báo hiếu nuôi mẹ đến tuổi già để mẹ có những niềm vui trong cuộc sống.
Mẹ tôi năm nay đã ngoài 40 tuổi, làn da ngăm ngăm, vì thức khuya dậy sớm, nuôi anh em tôi ăn học. Mẹ không cao lắm, chỉ cao khoảng 1m55 thôi, nhưng mẹ lại có thân hình rất cân đối, và mảnh khảnh. Mẹ tôi có một làn tóc đen bóng mượt, mỗi lần chạm vào lại cảm thấy mượt như tơ lụa, vừa mỏng lại vừa mềm. Mẹ có đôi mắt màu nâu, mắt mẹ rất đẹp như chim bồ câu, lúc nào cũng thấy sáng lấp lánh như ngôi sao trên bầu trời vào mùa hạ vậy, hàm răng mẹ trắng thẳng tắp. Mẹ có khuôn mặt hình chữ điền, thấy sao thật hiền từ và đoan trang. Nhìn về bên ngoài, ai cũng khen mẹ tôi rất xinh đẹp. Mẹ nói chuyện cũng rất duyên dáng, và vui tính nữa. Khi ai tiếp xúc lần đầu với mẹ, đều cảm thấy rất gần gũi và thân thiện. Người phụ nữ tôi yêu nhất cũng là người rất thông minh và học giỏi, nhưng chỉ vì điều kiện của ông bà ngoại ngày xưa còn khó khăn, nên mẹ đành nhường anh chị đi học. Mẹ rất siêng năng, lại cần mẫn học hỏi qua nhiều cách thức. Mẹ chịu khó đọc báo, xem tivi, đọc bài tin tức trên điện thoại mỗi ngày, để có thể nâng cao được trình độ đọc chữ cũng như kiến thức xã hội. Đối với tôi, mẹ quả thực là người phụ nữ chịu thương chịu khó. Thức dậy từ sáng sớm, để nấu cơm cho gia đình, sau đó đi chợ và làm việc nhà, không lúc nào tôi thấy mẹ ngơi tay cũng như than vãn mệt mỏi. Mẹ tôi làm nghề bán hàng, nên mẹ tính toán hàng hóa rất nhanh, nhiều khi những bài toán tôi chưa biết cách làm thế nào, thì mẹ đã nhanh chóng giúp tôi tìm ra cách giải, cũng như giảng giải cách làm đó. Mẹ có thể đọc viết chưa rõ, nhưng về tính toán thì mẹ tôi là số một đấy.
Mẹ dạy tôi những nếp sống sinh hoạt sao cho văn minh và sạch sẽ. Tôi còn nhớ, hồi nhỏ, có lần dọn đồ, gấp đồ không được ngăn nắp, gọn ghẽ, là mẹ sẽ ôn tồn nhắc tôi. Còn nếu có lần sau nữa, thì mẹ sẽ phạt. Mẹ là người vô cùng nghiêm khắc, nhưng cũng rất giàu lòng yêu thương với con cái. Mẹ có thể phạt tôi mỗi khi không nghe lời mẹ, vì mải chơi, mà quên không làm bài tập, nhưng cũng là người mỉm cười, khi tôi đạt được kết quả cao trong học tập. Mẹ không nói ra đâu, nhưng tôi biết mỗi lần mẹ kể về tôi với ai, ánh mắt mẹ sáng long lanh và cười tươi rói. Tôi vẫn còn nhớ một lần đã làm mẹ buồn và rơi nước mắt vì bản thân mình. Đó là khi tôi đã trốn học đi chơi, vì hứa với bạn thử đi chơi đánh game xem thế nào, mà đã trốn tiết học của cô giáo chủ nhiệm. Mẹ đã biết khi cô giáo kể cho nghe mọi chuyện. Và mẹ tôi đã bật khóc, không nói lên lời. Tôi đã ôm mẹ khóc, và kể từ đấy tôi không muốn mẹ khóc thêm lần nào nữa và quyết định cố gắng học tập thật tốt, để không phụ công ơn của mẹ đã nuôi dạy. Tôi nhớ năm đó, tôi đã đạt được học sinh giỏi xuất sắc, kiêm giải nhất cuộc thi học sinh giỏi văn toàn tỉnh, lúc bấy giờ. Khi mẹ biết tin, mẹ ôm tôi vào lòng và khen ngợi tôi rất nhiều. Mẹ đã nấu một bữa ăn thật ngon, để chiêu đãi mấy anh em tôi, thưởng cho tôi những ngày tháng học hành vất vả.
Tôi rất yêu thương mẹ, và muốn khi mình lớn lên, có thể giúp mẹ gánh vác một phần công việc cho mẹ. Tôi sẽ cố gắng học tập thật tốt hơn nữa, để khiến mẹ tự hào và hãnh diện vì tôi. Tôi sẽ trở thành một công dân tương lai của Tổ quốc, biết yêu thương gia đình, và trong đó có người mẹ tôi yêu.
Qua bài văn tả mẹ hay nhất số 1 các bạn sẽ thấy rằng người mẹ với công ơn sinh thành vô bờ bến gánh trên vai bao nhọc nhằn theo năm tháng để nuôi con không lớn và trưởng thành, chắc chắn khi nghĩ về mẹ chúng ta sẽ cảm thấy vô cùng biết ơn phải không nào. Chưa hết hãy cùng tham khảo bài văn tả mẹ hay nhất số 2 dưới đây nữa nhé!
“Ba là cây nến vàng, mẹ là cây nến xanh, con là cây nến hồng, ba ngọn nến lung linh’’. Đó chính là tình yêu thương trong gia đình hạnh phúc, trong đó có mẹ tôi - người đã hy sinh, chịu vất vả, để vun vén cho hạnh phúc gia đình êm ấm. Mẹ chính là người đã xây dựng một gia đình bền vững và hạnh phúc cho gia đình.
Kể về mẹ qua những trang giấy, tôi cũng không thể viết hết được những lời yêu thương, cũng như cảm ơn mẹ - người phụ nữ vĩ đại suốt bao ngày qua, đã che chở cho tôi, lớn lên thành người. Mẹ có đôi mắt giống chim hải âu, rất đẹp lại trong veo. Mẹ cũng có nước da trắng mịn như công chúa Bạch Tuyết, ngày xưa bà nội vẫn hay kể trong những câu chuyện cổ tích. Mẹ tôi có khuôn mặt hình trái xoan rất đẹp, mà mỗi lần nhìn ngắm, thấy khuôn mặt mẹ toát lên vẻ dịu hiền và yêu thương. Tóc mẹ rất mượt và mềm, tóc như những sợi tơ được những chú tằm nhả ra vậy, đen mượt, óng ả. Mũi mẹ cũng rất thon và cao. Đôi môi thì ửng hồng và hình trái tim. Về tổng thể, tôi thấy mẹ là người rất xinh đẹp, vẻ đẹp của người con gái mới độ tuổi trăng tròn đôi mươi,dù đã ở tuổi ngoài 30 tuổi. Mẹ tôi làm bác sĩ, nên nhiều buổi tối, mẹ không thể về nhà được vì bận trực ca ở bệnh viện. Dẫu mẹ rất mệt, nhưng vẫn nhắc anh em tôi, phải chú ý đến sức khỏe, ăn uống đầy đủ và làm bài tập.
Mỗi khi mẹ có ở nhà, mẹ thường nấu cho chúng tôi những bữa ăn thật ngon, và mỗi tối đều dạy chúng tôi học bài. Ở trong xóm, ai có bị bệnh gì, mẹ tôi hay sang thăm, và kê đơn thuốc, họ chỉ cần mua thuốc là khỏi bệnh ngay. Ai cũng cảm ơn mẹ tôi rối rít. Là con của mẹ, tôi rất tự hào và kiêu hãnh vì mẹ là người phụ nữ rất thông minh, xinh đẹp, tài giỏi, lại giàu lòng bác ái, yêu thương con người nữa. Mỗi buổi tối, mẹ đều kể cho tôi nghe những câu chuyện cổ tích, giọng mẹ kể rất êm và ngọt ngào như mật ong vậy. Mỗi lần được nghe mẹ kể, tôi đều cảm thấy rất vui và thấy dễ chịu, để chìm vào những giấc ngủ ngon.
Tôi vẫn còn nhớ một kỷ niệm của tôi với mẹ, khi sinh nhật mẹ ở tuổi 30. Tôi có để dành tiết kiệm được một khoản kha khá và mua cho mẹ một chiếc bánh sinh nhật kèm theo dòng chữ “Con yêu mẹ nhiều’’. Khi mang bánh sinh nhật về, chúc mừng mẹ, mẹ ôm tôi vào lòng và nói “Mẹ cảm ơn con nhiều’’, lúc đó tôi đã nhoẻn miệng cười và thơm vào má mẹ một nụ hôn. Nhờ có mẹ hay giảng dạy chúng tôi vào mỗi tối, nên anh em tôi đều gặt hái được những thành tích cao trong học tập, khiến mẹ cười vui và tự hào.
Trong cuộc đời, ai cũng chỉ có một người mẹ mà thôi, và chúng ta phải biết ơn và yêu thương với mẹ. Mẹ đã nuôi nấng và dạy bảo chúng ta nên người. Tôi rất yêu thương mẹ, và hứa sẽ cố gắng học tập thật tốt hơn nữa, để mẹ luôn vui lòng và cảm thấy hạnh phúc khi có tôi là con ngoan của mẹ.
Với bao gian lao vất vả mẹ luôn che chở mong muốn con trưởng thành mà không cần báo đáp, bài văn tả mẹ hay nhất số 3 dưới đây sẽ khiến chúng ta rưng rưng nước mắt trong sự biết ơn từ đó sẽ cố gắng học tập vươn lên để báo đáp công ơn to lớn đó.
“Đi khắp thế gian không ai tốt bằng mẹ
Gánh vác cuộc đời không ai khổ bằng cha’’
Câu thơ là lời ru êm đềm, cũng là lời nhắc nhở nhẹ nhàng với những người con, phải biết yêu thương và biết ơn với những bậc sinh thành của mình. Trong bài văn dưới đây, tôi sẽ tả mẹ - một người mẹ bao dung và hiền từ của tôi.
Mẹ tôi năm nay đã ngoài 40 tuổi, mẹ đang là giáo viên của trường thuộc xã, nơi tôi đang sinh sống. Vì vậy, tôi cũng là học trò, học sinh của mẹ.Mẹ tôi có thân hình mảnh mai, cao ráo, đôi lông mày lá liễu, sao mà mỏng và đẹp đến thế. Mẹ có làn da trắng hồng, hai má mẹ lúc nào cũng rạng ngời, và hồng hào, khỏe đẹp. Mẹ tôi có khuôn mặt hình tròn, đôi môi hình trái tim màu hồng, mẹ cũng có đôi mắt như biết nói. Bố hay ví đôi mắt của mẹ đẹp như những giọt sương, đọng lại trên những ngọn cỏ, mà khi đó có ánh nắng chiều vào. Mắt mẹ vừa trong lại vừa sáng, khi ai nói chuyện với mẹ đều cảm thấy thu hút và cảm thấy đặc biệt. Không biết có phải vì lý do đó, mà bố tôi đã say đắm, yêu mẹ tôi hay không?
Mỗi buổi sáng thức dậy, mẹ tôi sẽ nấu cơm, gọi tôi dạy vệ sinh cá nhân và ăn sáng, sau đó mẹ sẽ chở đến trường học mẹ dạy. Tuy là học sinh, cũng như là con gái của mẹ, nhưng mẹ tôi không bao giờ thiên vị, hay ưu tiên tôi. Mẹ đối xử với các bạn trong lớp và tôi đều công bằng như nhau. Nếu tôi làm sai, vẫn bị mẹ phạt như thông thường. Vì vậy tôi không những có cô giáo mà “cô’’ cũng là người mẹ hiền luôn. Thực sự, có mẹ là giáo viên cũng là một lợi thế, vì mẹ luôn giảng dạy lại những bài tập mà tôi chưa hiểu vào mỗi tối. Tôi luôn cảm thấy tự hào, vì có mẹ là một giáo viên chuẩn mực và luôn được Nhà trường khen ngợi là giáo viên dạy giỏi xuất sắc. Tôi vẫn nhớ, khi tôi còn nhỏ, hồi đó mới bước chân vào lớp 1, nhưng chỉ vì nghĩ mẹ là cô giáo, nên sẽ được mẹ yêu chiều. Vì vậy, mà tôi đã không làm bài tập mẹ giao. Hôm đó, mẹ kiểm tra vở của các bạn, rồi đến tôi. Tôi đã không làm bài tập, và bị mẹ phạt đứng ở một góc tường nhỏ của lớp. Cảm xúc của tôi lúc đó rất buồn, và cảm thấy không đúng. Nhưng sau buổi học hôm đó, mẹ nói với tôi rằng: “Con là con của giáo viên, con càng cần phải cố gắng, nỗ lực, để mẹ tự hào, chứ mẹ sẽ không hề thiên vị con với các bạn trong lớp’’. Kể từ đó, tôi quyết tâm phấn đấu học tập, có những bài tập sai, tôi cố gắng sang phòng mẹ để hỏi, không hiểu đến đâu, hỏi đến đấy. Một thời gian sau, tôi đã trở thành học sinh xuất sắc của lớp, và được cử đi thi là đại diện cho tỉnh. Mẹ tôi rất vui và xoa đầu tôi rồi nói: “Có như vậy, mới đúng là con ngoan của mẹ chứ’’. Tôi thầm biết ơn công lao dạy dỗ, cũng như giảng dạy của mẹ cho mình, để trở thành người có ích hơn cho xã hội.
Tôi sẽ cố gắng trở thành một người con ngoan, biết nghe lời bố mẹ, và yêu thương mẹ nhiều hơn nữa. Đồng thời sẽ cố gắng trở thành người có ích cho xã hội, cố gắng học tập tốt để báo đáp công ơn nuôi nấng và dạy dỗ của mẹ.
Trên đây là 3 bài văn tả mẹ hay nhất được chính tác giả viết tuy chưa phải là chi tiết nhưng sẽ gợi ý giúp bạn viết nên một bài văn chứa đựng nhiều cảm xúc nhất. Chúc bạn học tốt!
>> Tham khảo thêm:
Chia sẻ