Những bài văn tả con mèo hay của các bạn học sinh ở các lớp sẽ là những gợi ý để tham khảo cách hành văn giàu cảm xúc, hình ảnh trong văn miêu tả, hiểu được đặc điểm và cách làm một bài văn của thể loại này.
Với đề bài yêu cầu miêu tả con mèo, các em cần xác định được thể loại văn, đặc điểm của loại văn miêu tả để áp dụng vào làm bài. Bài văn tả con mèo yêu cầu các em miêu tả con vật mà cụ thể ở đây là con mèo. Do đó, bài văn làm sao nêu bật được những đặc điểm về hình dáng bên ngoài và tính cách của con vật giúp cho người đọc hình dung một cách sinh động và rõ nét về một chú mèo mà các em định miêu tả.
Thêm nữa, văn miêu tả có ở nội dung chương trình tập làm văn từ lớp 2 tới lớp 6. Mặc dù đều là thể loại văn miêu tả nhưng mỗi cấp lớp, với độ tuổi của học sinh khác nhau sẽ yêu cầu khác nhau. Những lớp cao hơn đòi hỏi học sinh cần có sự miêu tả tinh tế, văn giàu hình ảnh và cảm xúc hơn. Bạn sẽ thấy những điều này ở trong những bài văn tả con mèo của học sinh các lớp dưới đây.
1.1 Mở bài
Giới thiệu về con mèo nhà em, hoàn cảnh em nhận được chú mèo.
1.2 Thân bài
*Tả hình dáng con mèo: mèo to hay bé? cân nặng khoảng bao nhiêu? con mèo có màu gì? bộ lông con mèo ra sao? các bộ phận của con mèo, đầu, thân, chân, bộ lông, đuôi?.
*Tả hoạt động của con mèo: con mèo thường làm gì trong ngày, có những hoạt động nào mà em cảm thấy thích thú, nổi bật.
*Tả tính cách con mèo: Em để ý thấy con mèo có nét tính cách nổi bật nào, hiền lành hay dữ tợn, thích trêu đùa hay thường lầm lì, sở thích của con mèo là gì, món ăn ưa thích của mèo.
*Nêu ý nghĩa của chú mèo trong gia đình em: mèo là người bạn thân thiết, giúp gia đình em đuổi chuột, làm bạn với em mỗi lúc em buồn…
1.3 Kết bài
Khái quát về con mèo và tình cảm của em dành cho nó.
Nhà em có một chú mèo xinh xắn lại giỏi bắt chuột. Chú tên là Bông vì màu lông trắng muốt. Đây là phần thưởng của chị gái em nhân dịp đi thi cờ vua được giải mà bố mẹ tặng.
Bông là giống mèo Nga tuyệt đẹp với bộ lông trắng như tuyết và đôi mắt xanh như ngọc. Bông có mình dài, tai đứng to và rất thính nhạy. Bông chính là món quà mà chị em chọn.
Hơn em 2 tuổi, chị ấy là học sinh thông minh, học giỏi và mê chơi cờ vua lắm. Chị thích chơi cờ vua từ năm lớp 1 và thường chơi cờ vua với bố. Sau vài năm, chị càng chơi càng giỏi và thường được trường cử đi chơi cờ vua. Vừa rồi, chị đi thi cờ vua của thành phố và được giải nhì. Cho nên, bố mẹ quyết định thưởng cho chị một món quà.
Nhưng bố mẹ em lại nói, món quà của chị nay lại thành ra mèo của em. Bởi em suốt ngày quấn quýt, thích chăm sóc chú, thích đùa với nó lắm. Bông rất tinh nghịch và nhanh nhẹn, thích leo trèo, mài vuốt cũng như sưởi nắng, đặc biệt là thích được vuốt ve, ôm ấp.
Vào mỗi buổi sáng, em đều thấy Bông ở ngoài sân, trừ những ngày mưa gió. Chú nằm dài ra sân sưởi nắng một lúc. Sau đó chạy ra cây dừa cảnh ở góc sân, giương các móng sắc nhọn, cào liên tục lên thân cây. Sau đó, nó phi lên ngọn cây nhanh như cắt rồi lại nhảy xuống đất nhẹ tênh mà không bị làm sao.
Nhất là những khi thấy em ngồi xem tivi hay ngồi bàn học bài, nó thường đến bên em một cách rất nhẹ nhàng. Nó thường tìm cách leo lên đùi em, cuộn tròn thân rồi dụi đầu vào người em kêu “meo meo” một cách nũng nịu để nịnh em, để được âu yếm. Thấy thế, dùng ngón tay gãi nhẹ nhàng ở cổ nó, vuốt mình nó. Lúc này, con Bông tỏ vẻ thích chí với đôi mắt lim dim, ngửa cổ lên.
Nhớ lại hồi đầu, bố mang con Bông về nhà, ai cũng ái ngại vì giống mèo tây chỉ thích chơi và ăn rất khỏe, không biết bắt chuột lại còn khó nuôi nữa. Nhưng con Bông không như vậy. Con Bông có vẻ dễ tính lắm, ăn cái gì cũng được giống như nuôi mèo ta. Nó còn là một sát thủ đối với loài chuột. Mọi giống chuột đều sợ hãi con Bông khi nó đi tới gần, đặc biệt ở khu bếp và khu đựng gạo. Bố bảo, Bông thính là vì có bộ ria mép dài hai bên. Bộ ria mép dài như là chiếc cần ăng ten giúp nó bắt được tín hiệu của những con chuột, những con vật lạ một cách nhanh chóng.
Em sẽ luôn chăm sóc con Bông cẩn thận để nó vui chơi với em, giúp nhà không lo ngại bầy chuột nữa. Bông đã trở thành một thành viên thân thiết trong nhà.
Vừa rồi, bà ngoại tặng cho em một chú mèo rất dễ thương vào dịp nghỉ hè. Vừa nhìn thấy nó, em đã yêu thích. Em đặt cho nó tên là Mi.
Mỗi ngày, Mi lại trở nên thân thiết và gắn bó với em hơn. Mỗi khi, em ngồi vào bàn học là nó lại đến bên, dụi đầu vào chân em, kêu meo meo rất đáng yêu.
Ban đầu, Mi chỉ to bằng một chai nước nhỏ nhưng chú lớn lên rất nhanh, từng ngày. Giờ, Mi có bộ lông mềm mượt và đã to bằng một phích nước lớn. Mi có bộ lông màu vàng đẹp mượt mà với sự tô điểm thêm một vài vệt trắng thật ấn tượng. Đầu nó tròn to và xinh xắn. Đôi mắt sáng trong như một chiếc đèn pha, tròn xoe long lanh như hai hòn bi ve. Cái mũi lúc nào cũng ươn ướt, phơn phớt hồng như một người đang bị cúm. Đôi tai to luôn vểnh lên vô cùng thính nhạy đến nỗi chỉ cần một tiếng động nhỏ là chú phát hiện ra ngay đó là tiếng gì, có cần phải lao tới ngay hay không. Đôi tai cùng cái mũi thính, bộ râu dài linh hoạt giống như cái ra – đa giúp Mi nhanh chóng phát hiện ra chuột đang tới hay ẩn náu ở bất cứ ở đâu trong nhà.
Em thường quàng lên cổ nó một chiếc khăn màu hồng nhạt. Bốn chân của chú rất nhanh nhẹn mặc dù không cao lắm. Dưới bàn chân là đệm thịt mềm mịn, màu hồng nhạt, thật dày. Nhờ những đệm thịt này, Mi sẽ di chuyển nhanh nhẹn, làm cho bọn chuột không biết. Mỗi bàn chân của nó có những chiếc vuốt dài và sắc nhọn, bình thường sẽ giấu vào bên trong đệm thịt chỉ khi cần mới giơ ra. Có một vài lần khi đùa quá chớn, những móng vuốt đó là in dấu trên tay em.
Mỗi khi muốn chơi với em, con Mi lại tới gần, đầu dụi vào tay em và giơ những chiếc vuốt sắc cào nhẹ vào bàn tay em. Ôi chao, cái đuôi dài của chú mới linh hoạt làm sao. Trông chiếc đuôi giống như một dấu ngã, chẳng che vào đâu được. Mỗi khi nằm phơi nắng, chiếc đuôi lại khẽ khàng phe phẩy.
Có lần em tận mắt thấy Mi bắt chuột ban ngày rất ấn tượng. Thấy một con chuột bắt đầu lộ diện, con Mi đã ngụy trang rất khéo, khẽ nằm rình khuất sau một cái chổi cạnh chân hòm thóc. Đó là một chú chuột nhắt đang lấm lét nhưng rất tinh ranh đang định trèo lên hòm thóc để ăn. Con Mi nằm yên như đang ngủ và bổng “chụp” một cái, con chuột đã bị tóm gọn với những tiếng “chít, chít” kêu cứu tuyệt vọng. Ngoạm con chuột trong miệng nhưng Mi chưa cắn chết ngay mà tha vào trong vườn.
Đến một chỗ trống, Mi thả con chuột và dùng chân vờn qua vờn lại. Con chuột nhắt cố gắng chạy thoát nhưng bị những móng vuốt của Mi hất qua hất lại, không sao đi được. Mỗi lần, nó lập được chiến tích, bắt chuột thành công, em đều thưởng và vuốt ve, động viên chú.
Trong khi đó, Mi ăn rất ít, đúng là “ăn như mèo”. Mỗi ngày, nó ăn không hết bát cơm. Mỗi lần ăn cơm, nó ăn rất từ tốn chứ không như con chó Vàng nhà em rất háu ăn.
Vào những buổi sáng nắng đẹp, khi nắng vàng chan hòa trải khắp sân, Mi thường ra sân nằm phơi nắng, mắt lim dim nhìn lên bầu trời cao rộng còn bốn chân duỗi ra rất thư thái. Thi thoảng, Mi dùng tay cào cào lên mặt như thể làm vệ sinh. Buổi tối, con Mi thường hay tới chỗ em đòi nằm vào lòng em ngủ.
Em rất yêu quý Mi vì sự đáng yêu cũng như khả năng bắt chuột tài tình của nó. Em sẽ chăm sóc Mi khỏe mạnh, vui vẻ chơi với nó và luôn trân trọng món quà mà bà ngoại tặng cho.
Nhà em nuôi nhiều con vật nhỏ như chó, gà, chim nhưng có lẽ mèo là con vật mà em yêu nhất. Đó là con Ba Khoang tam thể rất đáng yêu.
Ba Khoang do bố mua tặng cho em vào ngày sinh nhật. Em đặt tên cho nó vì 3 màu sắc trên cơ thể nó. Đó là một con mèo tam thể với bộ lông mềm mượt có 3 màu gồm trắng, vàng và đen. Trong đó, màu vàng chiếm nhiều hơn cả. Với bộ lông tam thể của mình, Ba Khoang nổi bật một cách đặc biệt. Hai con mắt giống như hai hòn bi ve trong suốt, tròn xoe. Đôi mắt rất tinh nhanh, nhạy bén và lấp lánh sáng như những vì sao trên bầu trời.
Chiếc miệng nhỏ xinh có hai ria mép dài cong vút. Cái đuôi dài phía sau lúc nào cũng ngoe nguẩy đầy tinh nghịch, nhất là những lúc nằm phơi nắng ở sân. Ba Khoang có bốn cái chân với những đệm thịt dày vừa giúp chú đi lại nhanh nhẹn, nhẹ nhàng, vừa giúp chú giấu những móng vuốt dài và sắc nhọn chỉ giương ra những khi cần thiết. Lớp đệm thịt hồng hào thường được Ba Khoang vệ sinh sạch sẽ, mỗi ngày dùng lưỡi liếm mấy lần.
Con Ba Khoang rất nhanh nhẹn và tinh nghịch. Có lần em rất bất ngờ khi chứng kiến cảnh nó bắt chuột. Nó có thể bắt chuột cả ban ngày lẫn ban đêm. Đôi mắt tinh anh lúc đó mở to và lấp lánh trong đêm tối giúp nó dễ dàng theo dõi và rình bắt con mồi. Ba Khoang di chuyển lúc ẩn lúc hiện, nhanh nhẹn, hoạt bát và rất cẩn trọng tiến đến con mồi. Khi thời cơ tới, nó thực hiện cú nhảy nhanh như cắt vồ lấy con chuột, ngoạm trọn trong miệng.
Mỗi lần, Ba Khoang bắt chuột thành công, em đều thưởng cho một con cá. Cá là món ăn mà nó thích nhất. Kể cả khi đang ngủ, nghe thấy một tiếng động nhỏ là nó đã tỉnh dậy với đôi tai vểnh lên nghe ngóng còn đôi mắt rất tập trung, mở to tròn. Những lúc đó, trong Ba Khoang thật đáng yêu lạ thường.
Ngoài sở thích ăn cá, Ba Khoang còn rất thích sưởi nắng. Vào những ngày nắng đẹp, những tia nắng len qua cửa sổ vào phòng khách. Thế là, Ba Khoang tranh thủ sưởi nắng. Nó cũng rất thích leo trèo, đặc biệt thường leo lên cây cau sau vườn nhà.
Bây giờ, chú mèo thật thân thiết với cả nhà và không thể thiếu trong gia đình em. Mi sẽ theo bên cạnh em và trở thành người bạn đáng yêu trong gia đình.
Hôm qua chú mèo nhà em mới sinh một đàn mèo con. Nhìn bốn chú mèo trắng muốt nằm trong ổ, em lại càng thương mèo mẹ, con mèo đã gắn bó với gia đình em trong suốt hai năm qua.
Em vẫn còn nhớ như in ngày em về quê thăm ông bà nội. Nhà ông bà nuôi đủ thứ con vật, nào gà, nào vịt, nào lợn, chó. Con nào con nấy cũng béo tốt và được ông bà em chăm sóc kĩ càng lắm. Lúc đó, em yêu nhất là chú mèo con mới được vài tuần tuổi đang theo mèo mẹ để học cách bắt chuột.
Ông bà thấy em cứ ngắm mèo con rồi vuốt ve nó suốt nên bảo em mang về nuôi. Vậy là từ ngày đó em có thêm một người bạn mới, em đặt tên cho mèo là Mun.
Mun nhìn ngoan mà hiền lắm. Nó có bộ lông tơ trắng muốt, mượt mà mà ai nhìn vào cũng chỉ muốn ôm lấy mà xoa tay nên bộ lông mịn màng ấy. Mun rất hiền, ai bế cũng theo, nằm im thin thít, thi thoảng ngước đôi mắt tròn vo lên để nhìn người bế mà ngơ ngác. Khi em bế Mun, nhận ra em quen thuộc, Mun lại dụi dụi đầu vào lồng ngực. Đầu Mun nhỏ, cứng, hai tai thi thoảng lại vểnh lên khi nghe thấy tiếng động lạ. Mấy chiếc ria mép cứng cứng, trắng muốt như sợi dây cước, đôi lúc lại rung rung nhìn rất đáng yêu.
Mấy ngày đầu khi mới về nhà mới, Mun còn bỡ ngỡ, ánh mắt ngơ ngác nhìn mọi đồ vật trong nhà, từng bước đi vẫn còn rón rén như đang thăm dò. Khi đã quen nhà mới cùng các thành viên trong gia đình, Mun bắt đầu chạy nhảy khắp sân vườn. Mun thường chơi với quận len nhỏ, đôi lúc Mun đuổi theo mấy chú bướm nhỏ vờn mấy cây hoa trong vườn.
Món ăn ưa thích của Mun là cá rán. Mỗi lần chỉ vừa ngửi thấy mùi cá rán trong bếp thôi là Mun đã rạng rỡ hẳn lên, cứ quẩn quanh dưới chân mẹ em. Mun dụi dụi đầu vào chân mẹ, dùng bộ lông mềm mượt để xoa xoa vào chân mẹ. Mỗi lần như vậy, chiếc đuôi nhỏ lại chuyển động vô cùng nhẹ nhàng, uyển chuyển theo, nom rất hay.
Mun hiền lành là vậy nhưng khi nghe thấy tiếng chuột lạo xạo trong nhà là Mun như biến thành một con mèo khác. Chuyển động nhanh nhạy, ánh mắt sắc bén, móng vuốt sắc nhọn dường như đã sẵn sàng săn mỗi. Từng tiếng “meo meo” vang lên trong bóng tối khiến lũ chuột chỉ còn nước thi nhau chạy biến khỏi. Từ ngày có Mun, căn bếp nhà em ngăn nắp, sạch sẽ hẳn, không còn sự bừa bộn vì bị chuột phá nữa.
Mun là người bạn thân thiết của em, mỗi khi ba mẹ vắng nhà Mun lại chơi với em. Có những hôm ôm Mun trong lòng thôi mà em cũng cảm thấy vui vẻ biết bao nhiêu. Bây giờ Mun đã sinh thêm 4 chú mèo con lông trắng muốt xinh xắn. Vậy là từ giờ gia đình nhà em lại có thêm thành viên mới. Em yêu Mun và lũ mèo nhỏ biết bao nhiêu!
Nhân ngày sinh nhật năm em 10 tuổi, bố mẹ đã tặng em một chú mèo có bộ lông vàng óng. Mèo bé xíu, xinh xinh, trông rất cưng. Khi nhìn thấy em bé mèo đã nhẹ nhàng tiến vào lòng rồi dụi dụi đầu như muốn em cưng nựng nó, em đặt tên cho bé là Vàng.
Vàng mới được một tháng tuổi, vẫn còn nhỏ và trông non nớt, ánh mắt to tròn ngây thơ. Vàng rất thích chạy nhảy, vui đùa, lúc thì nghịch quận giấy trong nhà, lúc thì chạy ra ngoài vườn vờn mấy chú bướm nhỏ. Vàng cứ chạy nhảy quanh quẩn cả ngày. Có Vàng, ngôi nhà bỗng sôi động hẳn lên. Mỗi khi đến giờ cơm, chỉ cần e gõ nhẹ vào miệng bát là Vàng đã nghe thấy từ đâu chạy về. Món ưa thích của Vàng là những chú cá nhỏ rán vàng thơm lừng cùng với sữa tươi.
Vàng rất mau lớn, chẳng mấy mà ôm đã nặng tay. Nhưng Vàng vẫn nghịch ngợm như thuở nào. Có chăng sự khác biệt rõ nhất là khi Vàng đuổi bắt chuột, từng động tác nhanh nhẹn, ánh mắt sắc nhọn gờm gờm sáng lên trong đêm, từng sợi ria mép như căng lên. Vàng bắt chuột rất giỏi, gần như chẳng còn con chuột nào dám bén mảng trong nhà kể từ khi có Vàng.
Gia đình em ai cũng rất yêu quý Vàng. Vàng không chỉ là món quà kỉ niệm mà bố mẹ dành cho em mà còn là người bạn gắn bó với em trong mọi công việc nhà. Em rất yêu quý Vàng và mong Vàng sẽ ở mãi bên em. Em còn nhớ như in lần Vàng đi lạc, đến giờ ăn em gọi nhưng không thấy Vàng về. 3 ngày sau cũng không thấy Vàng đâu, em đã khóc rất to vì nhớ Vàng. Nhưng thật may ngày hôm sau thì Vàng trở về, nom Vàng có gầy đi mà em thương Vàng quá.
Vàng lại dụi dụi vào người em như muốn được em nâng niu, vỗ về. Em yêu quý Vàng lắm và sẽ luôn giữ Vàng thật cẩn thận để Vàng không còn đi lạc nữa.
Những bài văn tả con mèo hay của học sinh đã làm hiện lên một hình ảnh con vật quen thuộc trong các gia đình thật dễ thương và gần gũi phải không nào.
>> Tham khảo thêm:
15/07/2022
13/07/2022
14/06/2022
03/06/2022